Tô Nam ôm lấy đầu gối đau nhói, nhíu chặt mày, ngước lên nhìn kẻ gây ra mọi chuyện đang đứng kiêu ngạo trước mặt.
“Nhìn cái gì mà nhìn, đáng đời cô.” Người kia mặc quân phục màu xanh, tóc đen dài xõa trên vai, trên trán cài chiếc kẹp tóc hình cánh bướm màu hồng. Cô ta có khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt to tròn nhưng lại tràn đầy sự ghét bỏ.
Quả là một mỹ nhân hiếm có, nhưng hành động và lời nói sao lại đáng khinh đến vậy?
“Thẩm Thu, cậu đang làm gì đấy?” Trần Hữu San đặt bát xuống bàn, đi vòng qua đến bên Tô Nam, định đỡ cô dậy.
Nhưng Tô Nam từ chối sự giúp đỡ, tự mình vịn ghế đứng lên, đôi mắt lạnh lùng nhìn Thẩm Thu đang tỏ vẻ bối rối.
“Hữu San, là cô ấy đ.â.m vào tớ trước mà, tớ chỉ đẩy nhẹ một cái thôi, ai mà ngờ cô ta lại không đứng vững mà ngã như vậy.” Thẩm Thu vuốt lại tóc mai bên tai, nở một nụ cười tỏ vẻ cầu hòa với Trần Hữu San.
Nói xong, cô ta mới nhìn kỹ khuôn mặt của Tô Nam, ánh mắt thoáng qua một tia ghen tỵ và ngạc nhiên, không nhịn được lẩm bẩm nhỏ: “Lớn tướng rồi mà mắt để đâu không biết, đứng không vững, chỉ biết làm phiền người khác.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play