"Hữu San." Cao Mạn hạ giọng gọi một tiếng, rồi thân mật ngồi xuống bên cạnh Trần Hữu San.
"Mạn Mạn, Đình Xuân." Trần Hữu San cười chào rồi hỏi: "Hôm nay các cậu tập gì mà giờ mới qua ăn vậy?"
Bình thường, ngay khi tiếng chuông reo, văn công đã xuống tập trung ăn cơm rồi, nhưng hôm nay lại đến muộn thế này.
Cao Mạn nhìn quanh, bực bội nói: "Còn chẳng phải vì cái cô Thẩm Thu kia sao? Cô ta khăng khăng rằng phần của mình chưa hoàn hảo, bắt tập thêm vài lần. Nhưng tại sao lại kéo cả bọn mình vào chứ?"
"Đúng đấy, cô ta tự tập chẳng phải được rồi sao, kéo cả bọn mình thì là sao?" Khương Đình Xuân không kìm được, dùng đũa gõ mạnh vào thành bát, âm thanh vang lên lanh lảnh.
"Lại là cô ta, thật đáng ghét." Nghe xong, Trần Hữu San lập tức hiểu ra vấn đề, tức giận đến mức đau cả ruột gan.
Cô Thẩm Thu này luôn tự nhận mình là đệ nhất mỹ nhân của văn công, nhảy múa cũng không tệ, tính cách lại rất kiêu ngạo, việc gì cũng muốn nổi bật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play