Tô Nam rơi thêm vài giọt nước mắt, khàn giọng nói: “Tôi vừa ở thành phố thấy tiệm bách hóa đang thu mua hộp mỹ phẩm đã dùng hết. Giá cao lắm, một hộp tận năm tệ! Tôi có mấy hộp trống, tính mang đi bán, rồi gửi số tiền đó cho gia đình Tiểu Ngọc, coi như giúp đỡ một chút.”
“Thật sao? Thu mua hộp đắt thế cơ à? Giá đó còn đủ mua hộp mới rồi.” Tô Điềm Điềm đột ngột chen vào.
“Tôi lừa mọi người làm gì? Không tin các cô cứ lên thành phố hỏi thử.” Tô Nam nhìn Tô Điềm Điềm bằng ánh mắt không mấy thiện cảm, nhưng vẫn nhẫn nại giải thích: “Mọi người không biết chứ đôi khi vỏ hộp còn đắt hơn cả đồ bên trong, vì vậy họ mới thu mua.”
“Người bán hàng còn bảo chỉ thu mua trong hôm nay thôi, vì vài ngày nữa không chỉ mỹ phẩm tăng giá mà ngay cả vỏ hộp cũng sẽ tăng.”
Nghe xong, mọi người đều thở dài, bực bội nói: “Giá vốn đã đắt mà giờ còn tăng nữa, thật là vô lý.”
“Tôi có một cái hộp trống, may quá trước đây chưa vứt đi. Đồng chí Tô giúp tôi mang đi đổi tiền nhé, rồi gửi cho gia đình Lưu đồng chí.”
“Tôi cũng có.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play