La Quỳnh Chi chống nạnh, n.g.ự.c phập phồng vì giận dữ. Thấy cái chổi lớn dưới chân, bà cầm lên, mắt trợn trừng như sẵn sàng xông lên đánh người.
“Bà chắc là bà nội của cô Tiếu đây. Tôi đã nói hết những gì cần nói với cháu bà rồi, giờ xin phép cáo từ.” Mẹ Thẩm nhìn vẻ thô lỗ của La Quỳnh Chi mà không vừa mắt, bà lắc đầu rồi định quay người rời đi.
“Dì à, con hiểu ý của dì rồi, nhưng xin dì để Thẩm Mộc tự mình nói với con.” Tiếu Phương Vân đứng thẳng người, lau khô nước mắt, giọng nói kiên quyết.
Nghe vậy, mẹ Thẩm cau mày, quay lại nhìn cô ấy. Nếu Thẩm Mộc có thể tự mình nói ra những lời đó, bà còn cần phải đích thân đến đây sao?
“Thẩm Mộc nghĩ gì không quan trọng. Quan trọng là cả nhà chúng tôi không cho phép cô bước chân vào nhà họ Thẩm.”
La Quỳnh Chi càng mở to mắt hơn, ngạc nhiên hỏi: “Phương Vân, chuyện này là sao?”
Nhìn vẻ mặt không hiểu chuyện của La Quỳnh Chi, mẹ Thẩm khẽ nhếch môi khinh bỉ: “Hóa ra hai đứa chúng nó yêu nhau mà chẳng ai trong gia đình biết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT