“Cô vào nhà đi.” Bà cô dẫn đường đứng trong sân nhà, nhiệt tình mời mẹ Thẩm vào.
Mẹ Thẩm phẩy tay, đôi giày da của bà quyết không chịu bước qua ngưỡng cửa.
“Người nhà quê chẳng hiểu phép tắc, lễ nghĩa gì cả, ai lại chưa được chủ nhà mời mà đã tự tiện vào nhà?” bà thầm nghĩ.
“Phương Vân à, cháu có nhà không?”
Ngay sau đó, cửa phòng mở ra, mẹ Thẩm và Tiếu Phương Vân chạm mặt nhau, cả hai đều ngạc nhiên. Đây là cô gái nông thôn mà Thẩm Mộc nhất quyết đòi cưới sao? Ban đầu bà không hiểu tại sao, nhưng giờ thì bà có thể hiểu đôi chút.
Trước mặt bà là một cô gái mặc áo khoác đen xám, tóc đen mượt mà buông xuống như dòng thác, làn da trắng mịn tỏa sáng như ngọc, đôi lông mày thanh tú cong cong, đôi mắt sáng long lanh. Lưng cô gái thẳng tắp, trông đầy sức sống, toát lên sự tự tin và thuần khiết.
Quả thật, cô gái này rất xinh đẹp. Không chỉ so với nông thôn, mà ngay cả trong thành phố, bà cũng ít thấy ai xinh đẹp đến vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT