Chu Nhượng đặt liềm và gùi xuống, ngồi xổm trước mặt cô, cẩn thận nâng bàn tay của Tô Nam lên. Khi nhìn thấy bàn tay hoàn toàn lành lặn, anh hơi sững lại.
Tô Nam tất nhiên nhìn thấy biểu cảm của anh, hơi ngượng ngùng rút tay lại, nhẹ ho một tiếng, rồi lớn tiếng nói: "Em không thể đào đất được nữa, anh thấy không, tay em đỏ hết cả một vùng lớn như thế này."
Nói xong, cô còn bổ sung thêm: "Vả lại, em vốn không biết làm việc đồng áng, chẳng có ai chỉ cho em cả."
"Không ai dạy em sao?" Chu Nhượng lấy lại bình tĩnh, cau mày hỏi.
Tô Nam nhanh chóng gật đầu, đáp: "Đúng vậy, em chỉ đợi người khác làm xong rồi bắt chước làm theo, nhưng em làm không tốt, cả buổi sáng chỉ làm được có chút xíu."
Chu Nhượng nhìn theo hướng cô chỉ, thấy một mảnh đất nhỏ bị xới tơi ra, ừm, nếu cô không chỉ ra thì anh chắc chắn sẽ không nhận ra đó là đất đã được đào rồi.
"Không sao, đã có anh đây." Chu Nhượng dường như định đưa tay xoa đầu cô, nhưng rồi lại rụt tay về. Vì tay anh còn bẩn, dính đầy đất do vừa mới đốn cây trên núi, anh vẫn chưa kịp rửa sạch mà đã vội chạy đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT