"Tiếu Phương Trì, mày định lấy thế ép người à? Đi làm ở xã có mấy bữa mà lên mặt rồi, coi thường cả Trưởng thôn luôn à?" Tiêu Phú Cường cười khẩy, "hóng drama" không sợ "to chuyện".
Tiếu Hạ Quốc không nhịn được nữa, chỉ tay vào Tiêu Phú Cường hét lớn: "Tiêu Phú Cường, mày ngậm mồm lại cho tao!"
Hắn ta nhắm vào ông thì ông nhịn, chứ nhắm vào con trai ông thì không được.
Nghe vậy, Tiêu Phú Cường quay sang nhìn Tiếu Hạ Quốc, tia hung ác trong mắt hiện rõ, khoé môi nhếch lên một tia giễu cợt: "Là cán bộ mà cái kiểu nói chuyện với dân thường như vậy hả?"
"Mày... mày đừng có quá đáng!" Tiếu Hạ Quốc nghiến răng ken két, rốt cuộc cũng thốt ra được câu nói đó, từng chữ từng chữ đều toái ra hận ý.
"Quá đáng là mày quá đáng ấy, cái thứ đội trưởng rởm đời, có chuyện gì cũng giấu giấu giếm giếm, sợ người ta biết được, trách móc mày, rồi mất chức đúng không?" Tiêu Phú Cường ngẩng đầu, hừ lạnh.
"Úi trời, chó sủa ở đâu mà nghe gắt thế nhỉ, bực mình ghê á!"
Bỗng nhiên một giọng nói trong trẻo vang lên, mang theo sự khinh bỉ.
Mọi người nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy một người phụ nữ mặc váy dài màu xanh quân đội đứng ở ngoài đám người, tay chống gậy, nhưng khí chất vẫn toát ra vẻ xinh đẹp động lòng người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT