Nước mắt lưng tròng, nhưng Tiểu Lục Nhĩ lại cảm thấy khóc nhè trước mặt chú khỉ con thì chẳng ra thể thống gì, thế là hắn vội vã dùng móng vuốt nhỏ lau đi vệt nước long lanh nơi khóe mắt, đoạn đáp lại chú khỉ con: “Được.”
Lúc này, chú khỉ con mới chịu buông Tiểu Lục Nhĩ ra, nhưng dường như lại sực nhớ ra điều gì, bèn hỏi: “À phải rồi, Tiểu Lục Nhĩ, lúc ta vừa trở lại Hoa Quả Sơn, thấy các ngươi cứ đứng bên suối mãi, nhìn chằm chằm vào cái màn nước ở trên vách đá kia, các ngươi đang làm gì thế?”
“Khỉ nhỏ, ngươi về vừa đúng lúc. Mấy ngày nay ở Hoa Quả Sơn cứ mưa mãi, ai cũng muốn tìm một cái hang để trú mưa. Ta thấy đằng sau màn nước kia hình như là một cái hang, liền muốn đưa mọi người vào đó. Nhưng màn nước chảy xiết quá, trước màn nước lại là một con suối, chúng ta không tài nào vào được, chỉ đành đứng đây lo lắng suông. Khỉ con, ngươi có cách nào không?”
Chú khỉ con nhếch mày, vẻ mặt đầy tự hào: “Chuyện này có gì khó.”
Nói xong, chú khỉ con liền nhảy vọt đến bên con suối trước màn nước. Hắn nhìn chằm chằm màn nước chảy xiết, rồi lại nhìn một gốc cây cổ thụ bên bờ suối, trên đó có rất nhiều dây mây to dày. Dường như đoán ra được ý định của chú khỉ con, Tiểu Lục Nhĩ vội kéo hắn lại: “Nguy hiểm lắm.”
Chú khỉ con gạt tay Tiểu Lục Nhĩ ra, cười thật tươi với hắn: “Không sao, ngươi phải tin ta!” Nói rồi, chú khỉ con nắm lấy một sợi dây mây to dày từ cây cổ thụ, ôm nó nhảy vút qua mặt suối. Sợi dây mây đưa hắn lướt theo cơn gió, đu từ bờ bên này sang bờ bên kia. Khi sợi dây mây đến gần thác nước, chú khỉ con dồn hết sức lực, buông tay ra. “Bùm” một tiếng, hắn nhảy thẳng vào giữa màn nước đang chảy xiết kia.
Do lúc xuyên qua màn nước dùng sức quá mạnh, khi rơi vào Thủy Liêm Động, chú khỉ con liền nhào một vòng thật đẹp trên nền đất hơi ẩm lạnh để tiêu bớt lực dư thừa, sau đó mới đứng vững trở lại.
Đứng thẳng rồi, chú khỉ con đưa móng vuốt nhỏ lên lau đi những giọt nước mát lạnh còn vương trên mặt, rồi ngẩng đầu nhìn khắp xung quanh Thủy Liêm Động. Hắn nhận ra cái hang này thật rộng rãi và sáng sủa, quả là một nơi tuyệt vời để trú mưa và nghỉ ngơi. Giờ hắn đã vào được rồi, nhưng phải làm sao để Tiểu Lục Nhĩ và những con khỉ khác bên ngoài cũng có thể vào đây?
Chợt chú khỉ con chợt lóe lên một ý, bèn hô lớn với bầy khỉ bên ngoài động: “Ném hai cái dây mây từ cây cổ thụ bên suối sang đây!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT