‼️Nghiêm cấm mọi hành vi buông lời nhục mạ, chửi bới editor, tác giả, tác phẩm, nhân vật, gây war, nếu thấy Mọt sẽ tắt bình luận hoặc dừng hẳn việc edit tác phẩm. Truyện là do Mọt bỏ công sức thời gian ra edit chứ không phải reup nên pls không hợp với gu của các bạn thì hãy lặng lẽ out.
MB: 0392110061
Văn Án:
Quan Tiêu Âm xuyên không thành Quan Âm Bồ Tát trong Tây Du Ký, ấy vốn là điều may mắn. Nàng tưởng mình sẽ được hưởng phép thuật cao thâm cùng cuộc sống an nhàn thảnh thơi.
Thế nhưng, cớ sao khi tới lượt nàng, mọi sự lại hóa ra một Bồ Tát phép thuật yếu ớt, còn phải bị ép buộc thúc đẩy cốt truyện Tây du đầy khổ ải?
Tôn Ngộ Không: "Nữ thần trong lòng ta chính là Quan Âm Bồ Tát."
Quan Tiêu Âm: "Là ta…”
Tôn Ngộ Không: "Bạn tri kỷ của ta là chim hoàng yến."
Quan Tiêu Âm (ngượng ngùng): “Vẫn là ta."
Tôn Ngộ Không (cười tà mị): "Nàng có biết lừa gạt Tề Thiên Đại Thánh thì hậu quả ra sao không?"
Quan Tiêu Âm: "Ngươi định làm gì? Ta nói cho ngươi biết, đừng có xằng bậy! Khẩn Cô Chú của ngươi vẫn là do ta sáng tạo ra đấy! Cẩn thận ta niệm Khẩn Cô Chú!"
Tôn Ngộ Không (bá đạo hôn thẳng lên môi nàng): “Xem nàng còn niệm được thế nào!”