Đôi mày kiếm của Tô Dận chau chặt, đôi mắt không rời bóng dáng Tông Chính Lý Hàn đang mỉm cười khó dò. Trong lòng anh ta xoay chuyển trăm mối tính toán, song vẫn chẳng thể bình ổn tâm khí. Giọng nói mang vài phần cứng nhắc: “Thần vương gia, chuyện này vãn bối thật khó quyết thay.”
Tông Chính Lý Hàn khẽ cười ha hả, hai tiếng cười trầm đục như gõ vào lòng người: “Chỗ Lễ Thân vương, bản vương tự sẽ đi nói. Bản vương biết điều này khiến ngươi khó nuốt trôi, nhưng nay thế cuộc đã đổi, bản vương đành bỏ tấm mặt mũi này. Mong ngươi, nể chút tình bản vương, mà đáp ứng.”
Tô Dận chậm rãi đáp: “Vương gia, khi xưa tìm đến ta và ngoại công đàm hợp tác chính là ngài. Nay chúng ta đã thắng trong tầm tay, Tông Chính Hoài Ân cô thế không viện, chẳng khác gì cá trong chậu, vãn bối có thể bắt bất cứ lúc nào. Vương gia hẳn cũng rõ, giữa ta và y còn có mối thù riêng…”
Tông Chính Lý Hàn khoát tay, cắt lời: “Tô Dận à, nhìn khắp thiên hạ, lớp trẻ chẳng ai sánh nổi ngươi. Khen ngươi thế nào, khen từ đâu, đều chẳng quá lời. Lễ Thân vương khi nhắc đến ngươi còn tự hào hơn nói về công lao khai biên thuở trước. Bản vương, ngay cả hoàng thượng, cũng đều rất mến trọng ngươi. Chẳng trách tiểu điện hạ lại quý ngươi đến thế…”
Tô Dận bỗng đứng dậy, cúi người thật sâu: “Vương gia quá lời. Vãn bối đối với ngài, đối với ngoại công, bất quá chỉ học được chút da lông, thật chẳng dám nhận trọng ái. Còn về điện hạ… chỉ là lòng trẻ con đôi chút yêu thích, mong vương gia chớ lấy vãn bối làm trò vui, kẻo vãn bối sợ hãi.”
Tông Chính Lý Hàn cười ha hả: “Ngươi xem, ta còn chưa nói hết, đã bị ngươi chặn đứng chẳng biết nói thế nào. Tô Dận, Tô Dận, quả nhiên là kẽ hở cũng chẳng để lộ.”
Tô Dận vẫn giữ dáng cúi người: “Vãn bối chẳng dám.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT