Chưa đợi Tô Dận mở lời, Tiểu Bảo đã gấp giọng gọi sang: “Cho ta vào đi!”
Tô Dận nghiêm mặt trừng mắt một cái: “Nghĩ cũng đừng nghĩ.”
Hoài Ân lại dứt khoát hơn, cất giọng gọi: “Tả Ảnh.”
Chỉ thấy Tả Ảnh phá nóc mà ra, trong tay còn xách cổ áo một người, lưỡi kiếm lạnh lẽo kề ngay cổ hắn. Nhìn kỹ, chính là Chiêu Tài đã hôn mê bất tỉnh.
Ngựa dưới yên Tô Dận bỗng chộn rộn, tựa hồ cảm nhận được chủ nhân tâm ý bạo ngược, bốn vó dậm mạnh xuống đất.
Tiểu Bảo chẳng đoái hoài, lập tức tung người khỏi xe ngựa. Vì mặc quá nhiều áo nên bước đi có phần cồng kềnh, nhưng tốc độ lại chẳng chậm, vài bước đã xông thẳng tới cửa lớn khách điếm.
Khóe môi Tô Dận khẽ giật, song lúc này lại chẳng thể làm gì. Hắn có thể bỏ mặc sinh mạng Chiêu Tài, nhưng Tiểu Bảo thì dù chết cũng không. Chỉ đành trơ mắt nhìn hắn tự bước vào hang sói. Trong lòng Tô Dận giận đến gân xanh nổi đầy trán, thầm tính từng chiêu từng thức đã thua hôm nay, sau này phải lấy lại đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT