Khi ấy, Tiểu Bảo chỉ mong Hoài Ân lập tức biến mất, để hắn có thể vùi mình vào chăn, tìm chút hơi ấm an yên mà hàn gắn bức tường lòng vừa dễ dàng sụp đổ trước mặt y.
Hắn chỉ tay ra cửa: “Ngươi đi đi. Từ nay đừng gặp lại, cũng chớ dây dưa gì nữa… Tông–Chính–Hoài–Ân.”
Hoài Ân như bị sét đánh ngang tai, đứng sững tại chỗ. Y không ngờ sự khúm núm, hạ mình suốt mấy tháng qua, đổi lại chỉ là một câu nói tuyệt tình như vậy.
Y run run nhìn Tiểu Bảo, môi mấp máy: “Tiểu Bảo… vì sao…? Huynh muốn ta thế nào, ta cũng bằng lòng. Chúng ta đừng cãi nhau nữa, được không… Tiểu Bảo?”
Tiểu Bảo khẽ lắc đầu, ngoảnh mặt sang bên: “Trả cha mẹ ta lại cho ta, rồi mỗi người một ngả…”
“Huynh dám!!!!”
Tiếng gầm như sấm, Hoài Ân vung nắm đấm nện xuống đất cạnh mặt Tiểu Bảo, lún sâu mấy phần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play