Tiểu Bảo đột ngột bật dậy khỏi giường, trừng mắt quát: “Ngươi nói gì?!”
Tông Chính Thiếu Du cười nhạt: “Ta nói, bọn họ bị bắt đi rồi. Người trong chùa không ai nhìn thấy bóng dáng, cứ như biến mất khỏi nhân gian. Nghe rõ chưa? Hai hôm nay biểu ca của ta đang truy tìm tung tích, nên chưa về được. Ta thấy chán, liền tự quay lại đây. Biểu ca thật là…”
Hai chân Tiểu Bảo mềm nhũn, ngồi sụp xuống mép giường, gấp đến mức nói không nên lời.
Thiếu Du liếc hắn một cái đầy khinh miệt, rồi nói tiếp: “Vốn định cùng biểu ca ăn Tết, ai ngờ vì ngươi mà rối tung rối mù. Ngươi rốt cuộc lấy đâu ra lắm chuyện phiền phức như vậy. Cả đời ta chưa thấy ai nhu nhược, vô dụng mà lại mặt dày như ngươi — bám lấy biểu ca ta không buông. Nếu không sợ biểu ca nổi giận, ta cho ngươi chết cả trăm lần rồi!”
Tiểu Bảo chẳng nghe lọt lấy một câu, chỉ khoác vội áo, định lao ra ngoài.
Hắn phải đi tìm Tiến Bảo, rồi cùng nhau tìm cha mẹ. Nếu hai người họ xảy ra chuyện…
Trong lúc hoảng loạn, hắn quên mất bản thân không thể tùy tiện ra ngoài. Đến khi xông ra, trước mắt chỉ thấy một màu trắng xóa, gió lạnh như dao quất vào khuôn mặt trơ trọi, lúc này mới kịp nhận ra thì đã muộn. Các khớp toàn thân đông cứng, hắn ngã quỵ xuống tuyết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT