Hoài Ân quát lớn một tiếng: “Cút!”
Không biết từ khi nào, tay y đã nắm chặt bảo kiếm bên hông, trường kiếm khẽ nhấc, liền hất tung bộ y phục dưới đất, vung nhẹ quăng lên người Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo tay chân luống cuống, vừa vội vàng mặc y phục, vừa rụt người trốn ra phía sau Hoài Ân, trong bụng mắng thầm: Tổ tông nhà ngươi, kẻ nào không có mắt, lại dám xuất hiện lúc này, nguyền cho các ngươi đời đời tuyệt tự!
Bỗng, trước mắt loáng qua một bóng đen. Tiểu Bảo còn chưa kịp nhìn rõ người từ đâu lướt tới, đối phương đã chỉ còn cách bọn họ mấy trượng.
Người ấy là một thiếu niên, trông dường như còn trẻ hơn Hoài Ân, dung mạo tuấn mỹ tuyệt luân, giữa hàng mày khắc nét kiêu ngạo, đôi mắt tuy nhìn người, lại như chẳng coi ai ra gì, khí thế ngạo nghễ, mười phần lấn át.
Tiểu Bảo vừa nhìn liền sinh lòng chán ghét, chẳng phải chỉ vì hắn quấy rầy giây phút ngọt ngào của hai người, cũng chẳng phải chỉ vì cái vẻ anh hùng xuất thiếu niên khiến hắn ghen tức, mà là bởi ánh mắt hắn nhìn Hoài Ân, khiến Tiểu Bảo cực kỳ khó chịu.
Tiểu Bảo vội cúi xuống nhặt y phục dưới chân, khoác lên cho Hoài Ân, miệng mắng xối xả vào mặt kẻ kia: “Nhìn cái rắm gì! Ngươi không có của mình sao? Không có thì nhìn người khác mà mọc ra được chắc?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play