Vừa tỉnh lại, Tiểu Bảo cảm thấy như thể cả người bị mười con bò giẫm lên từng con một. Không chỗ nào không đau.
Hắn nhăn mặt r*n rỉ, nằm sấp trên giường, không dám nhúc nhích. Nghĩ đến việc mình bị thương, mồ hôi lạnh túa ra, cơn đau càng dữ dội hơn, đặc biệt là ở lưng, nóng rát đến tận trán.
Chẳng trách hắn bị bắt ngủ sấp. Hắn thậm chí còn nghi ngờ liệu rằng sau này mình có thể đại tiện bình thường trở lại không. Chết tiệt, chỗ đó là để làm gì?!
Hắn chửi rủa tổ tiên của Hoài Ân bằng tất cả những lời tục tĩu mà hắn đã học được trong hai mươi năm. “Tổ tông 18 đời Hoài Ân, đồ khốn nạn vô ơn!. Ta sẽ trả thù cho đến khi ta thấy đủ mới xong!”
Răng Tiểu Bảo va vào nhau lập cập, tâm trí hắn quay cuồng với những ý tưởng độc ác về cách giết chết nam nhân khốn kiếp đã ức hiếp mình. Tất nhiên, ức hiếp lại y sẽ là hành động trả thù thỏa mãn nhất, đó cũng là cách lấy lại thể diện cho hắn. Hơn nữa... mặc dù hắn ghê tởm, nhưng trong tâm trí của Tiểu Bảo vẫn không ngừng hồi tưởng về vẻ mặt say đắm của Hoài Ân... Nó chỉ là... Ôi ôi ôi ôi ôi ôi... Quá phấn khích, quá gợi tình... Ta không thể quên được... Chết tiệt, ta không phải là nam nhân nếu ta không làm huynh một lần!!! Hắn chỉ đang tưởng tượng cách đẩy Hoài Ân xuống, lột trần y ra, và sau đó…
Cánh cửa kẽo kẹt mở ra.
Tiểu Bảo giật mình, quay đầu khó khăn để nhìn về phía cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT