Lưu đại bá ngừng một lát, rít mạnh một hơi thuốc lào rồi mới nói tiếp:
“Chúng ta có thể gom cải trắng ở thôn ta và cả thôn bên cạnh.”
Lời đề nghị ấy khiến Bạch Thủy như bừng sáng ý tưởng. Trước khi rời đi, hắn đã cùng Lưu đại bá hẹn sáng mai sẽ cùng nhau đi thu cải trắng.
Khi về tới nhà, trăng đã lên cao, sao thưa trải khắp, gió thu về đêm lùa đến tận xương, đôi khi còn vọng lại tiếng sói tru, xen lẫn vài tiếng chó sủa ủ ê.
Tắm rửa xong, đóng cổng lại, Bạch Thủy vội vã chui vào phòng, tham lam hít lấy hơi ấm mờ mịt trong phòng, cùng hương thơm mềm mại đặc trưng trên người Lư Ngư.
“Mới tắm xong mà ngươi đã ra ngoài đổ nước, lạnh lắm phải không?” Lư Ngư nhìn thấy hắn khẽ run, liền ngoan ngoãn ôm từ phía sau, giống như trước đây mỗi khi hắn lạnh, Bạch Thủy sẽ làm vậy cho mình. Giờ là lúc y đáp lại một chút.
“Trên người ta còn lạnh, ngươi nên tránh xa kẻo nhiễm khí lạnh.” Giọng Bạch Thủy khẽ run, không phải vì gió rét, mà là bị con cá ngốc này dọa cho tim đập loạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play