Phu xe hấp tấp dập đầu cảm tạ, nhân lúc đó đẩy nhẹ cửa ra một khe, quay đầu thấp giọng thúc giục:
“Thiếu gia, mau vào nghỉ chân thôi ạ.”
Lưu Đại đứng bên hừ mũi đầy bất mãn:
“Rốt cuộc là bọn ngươi làm khách hay nhà ta làm khách đây? Bất quá chủ tử nhà ta đã mở lời, vậy thì nhanh chóng vào đi, đừng dong dài nữa.”
Nam tử áo lam sắc mặt tái nhợt, khẽ ho khan mấy tiếng rồi gật đầu ra hiệu cho thị nữ dìu vào.
Thiên Quang đã sớm đứng chờ trong sân, vừa nghe động tĩnh liền ngẩng đầu lên, không khỏi giật mình, tim khẽ đập nhanh một nhịp — vị công tử kia dung mạo tuấn tú lạ thường, thật khiến người ta phải thất thần. Nàng vội cúi đầu, thu liễm tâm tư, dẫn ba người bọn họ đến gian khách phòng vừa mới thu xếp tươm tất, có Hộ Phiêu cẩn trọng đi theo bảo vệ phía sau.
“Chỉ còn một gian phòng, không biết có đủ dùng hay không. Nếu cần gì thêm, phải tự mình xoay xở lấy.” Thiên Quang cố giữ giọng điềm tĩnh, thu lại vẻ bối rối ban đầu.
Thị nữ của nam tử kia liền cúi người đáp lễ:
“Một gian là đủ rồi, đa tạ cô nương.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT