Nghĩ đến đó, nàng cảm thấy lý do cũng hợp lý. Nhưng rốt cuộc, không thể không có lý do, Lưu Đại quay sang nhìn vào phòng, thấp giọng hỏi: “Tiểu thư, người có sao không? Có bị sợ hãi hay không? Chúng ta thật có lỗi với lão phu nhân rồi.”
Thẩm Ngân Thu ngồi trong phòng, trên người hơi lạnh, cơ thể yếu đuối vì cơn bệnh, sốt cao khiến nàng mệt mỏi vô cùng. Nàng không kiên nhẫn cầm lấy mớ thuốc hỗn tạp, liền nói: “Lưu Đại, ngươi lập tức ra trấn, mang về hai phương thuốc, làm ơn nhanh chóng cho ta uống vào."
Ngàn Thiên Quang đứng bên cạnh, khẽ hắt xì một cái, nói: “Bị lạnh một chút cũng không sao, ta tựa hồ cũng có chút cảm giác lạnh, mau chóng chữa cho tốt, không để làm liên lụy tiểu thư."
“Một phương thuốc là của ngươi, một phương là của tiểu thư, hai phần thuốc phải cho đầy đủ.” Lưu Đại vội vàng nhận lời rồi đưa tay nhận tiền, không quên quay lại nói: “Bên trong có mười lượng bạc, đủ để mua thuốc.”
Mọi người bừng tỉnh, hiện giờ, tình huống này mà thiếu bạc... quả thực là khó khăn vô cùng.
Lưu Đại vội vàng rời đi, mặc dù bọn họ đã ký hợp đồng, mỗi tháng vẫn có tiền tiêu vặt, nhưng không hề tiêu xài hoang phí. Mỗi đồng bạc đều đã tích cóp được từ bao nhiêu tháng ngày khó khăn, và giờ khi tiểu thư gặp chuyện, tất nhiên họ không thể đứng nhìn.
Ngàn Thiên Quang lại khẽ hắt xì, nhìn ra ngoài cửa, nói: “Nhanh đi đi, cũng tiện thể mang tin đến cho trong kinh thành, bảo bọn họ thông báo tình hình cho lão phu nhân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT