Điền La đưa Đào Nguyên mượn xe lừa nhà La Anh, rồi cùng nhau lên trấn. Lần này đi chủ yếu là để bán dược liệu. Lúc tới Nhân Nghĩa y quán, phát hiện so với mọi khi càng thêm bận rộn. Không phải vì người bệnh nhiều, mà là trong ba vị đại phu, thiếu mất một người ngồi khám, ngay cả mấy tiểu đồng phụ trách bốc thuốc cũng thiếu mất hai người. Nhân thủ không đủ, phối hợp không xuể, khiến y quán vốn trước nay luôn gọn gàng trật tự giờ có phần rối loạn.
“Tiểu huynh đệ, sao y quán các ngươi lại thiếu người vậy?” Điền La thuận miệng hỏi tiểu dược đồng từng quen biết.
Tiểu dược đồng vừa tay bốc thuốc, vừa dừng lại đáp, giọng có phần khinh thường:
“Không phải tại cái y quán mới mở bên trấn à? Diệu Thủ y quán gì đó, thấy đại phu quán ta đi vắng, liền đến giở trò giành người. Mấy người ham tiền một chút liền bỏ đi theo họ. Nhìn mà chướng mắt.”
Biết được nguyên do, Điền La cũng không nói gì thêm, chỉ thuận miệng an ủi vài câu rồi tính tiền, dẫn Đào Nguyên rời khỏi Nhân Nghĩa y quán.
Trên đường hai người lại đi dạo chợ, mua vài thứ lặt vặt. Gần trưa, Điền La đưa Đào Nguyên tới một tiệm mì ăn lót dạ.
Ban đầu định ăn bánh bao nhân nước, nhưng nghĩ buổi sáng đã ăn bánh bao rồi, liền đổi ý sang quán mì đối diện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play