Trên đường đi không có gì làm, Vương đại gia cứ lải nhải nói chuyện phiếm, nói qua nói lại rồi cũng nói tới mấy con gà trong nhà, “Dạo này lại tích được không ít trứng, ban đầu bà cụ nhà ta bảo đem đổi ít trái cây ngon cho Đại Ni ăn, nhưng giờ có trái cây nhà các ngươi mang qua rồi, bà lại muốn đổi ít vải về.”
“Vậy để ta cũng mua ít vải về, may cho nương mấy cái áo bông mới.” Tống Nhạc Thiên nhớ lại y phục của Lý Nguyệt Hà hình như chỉ có hai ba bộ, thay qua thay lại, giặt đến rách hết rồi.
“Ngươi thật có hiếu.” Vương đại gia cười nói: “Đại Hải cưới được tức phụ tốt thật đấy.”
Tống Nhạc Thiên hơi ngượng, liền tìm cách đổi đề tài: “Sáng nay con gà mái trong nhà ta cũng vừa đẻ trứng, gà nhà đại gia thật sự khỏe mạnh.”
“Chứ còn gì nữa, đại nương ngươi ngoài nuôi gà còn trồng không ít rau, chẳng chăm nom gì mấy, mấy con gà cứ tự do ăn rau trong sân, rau có sâu thì ăn sâu, tự do thoải mái lắm.”
Tống Nhạc Thiên nhướng mày, chẳng phải đây chính là kiểu nuôi thả trong truyền thuyết sao, trước giờ cậu cứ nghĩ gà nuôi ở quê là gà thả tự nhiên rồi, ai ngờ gà thả cũng phân ra loại này loại kia. Trước kia cậu từng nghe một câu nói rằng mông gà là ngân hàng, gà mái mỗi ngày đẻ một quả trứng thì đúng là báu vật rồi.
Tuy chưa từng thật sự nuôi gà, nhưng Tống Nhạc Thiên cũng từng nghe nói gà mái không chắc sẽ đẻ trứng mỗi ngày, gặp phải người nuôi không khéo, có khi chẳng đẻ cái nào cũng nên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT