Cố Lam và Mục Tây Thành vừa thấy hắn lao về hướng chiếc xe liền lập tức đoán ra ý đồ. Mục Tây Thành vung tay chém mạnh vào lưng Mục Văn Hạc, trong khi Cố Lam nhanh chóng nhặt mấy hòn đá trên mặt đất, cổ tay khẽ rung. Những viên đá như đạn pháo lao vun vút, chỉ trong chớp mắt đã đánh nổ bốn bánh của chiếc xe việt dã.
Mục Văn Hạc buộc phải né đòn tấn công của Mục Tây Thành. Ở bên kia, Thôi Cảnh Phong đã vung thương đâm tới, dù không trúng nhưng cũng khiến hắn giật mình hoảng hốt. Bị ép đến đường cùng, hắn chỉ có thể nghiến răng xoay người, lao về phía rừng núi sau Nông Gia Nhạc.
Mấy người Cố Lam dĩ nhiên bám sát, quyết không để hắn thoát. Bả vai Mục Văn Hạc đã bị thương, máu tươi chảy dọc theo cánh tay xuống đất. Trên đường chạy, hắn tranh thủ điểm mấy huyệt đạo trên vai để cầm máu, đồng thời lôi từ trong áo ra một sợi dây chuyền buộc bằng tơ đỏ, treo lủng lẳng một lọ thủy tinh to bằng ngón cái, bên trong chứa thứ chất lỏng màu đỏ nhạt không rõ tên.
Không chút do dự, hắn giật mạnh sợi dây khỏi cổ, hung hăng ném lọ thủy tinh xuống đất. Chất lỏng văng tung tóe, lập tức bốc lên một mùi tanh ngọt nồng nặc — thứ mùi mà lũ mộc khôi cổ đặc biệt ưa thích, đủ để khiến chúng điên cuồng kéo đến. Mùi hương này có thể khiến người trúng cổ mất kiểm soát trong thời gian ngắn, vì thế Mục Văn Hạc rất ít khi dùng. Nhưng lúc này, hắn đã chẳng còn để tâm đến hậu quả.
Theo mùi tanh kia tỏa ra, từ trong núi, vô số cổ nhân ẩn mình bấy lâu đồng loạt ùa ra. Lúc này, Cố Lam mới nhận ra ngọn núi vốn vắng vẻ kia lại ẩn giấu nhiều cổ nhân đến vậy — và chỉ một thoáng, cô đã nhìn thấy bóng dáng Đồ Xương Tín trong số đó.
Mục Văn Hạc cũng nhận ra Đồ Xương Tín. Khi lướt ngang qua hắn, y hạ lệnh:
– Mau, thay tôi giết bọn họ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play