Tiểu Bố Đinh liếm móng vuốt, khẽ thở dài: Đây không chỉ là xui xẻo một chút nữa rồi.
Mục Tây Thành thân là người thừa kế Mục gia, là con cưng của cổ võ giới, có được nền tảng gia thế tốt nhất, võ học truyền thừa ưu tú nhất, điều kiện tu luyện lý tưởng nhất. Đã vậy, anh còn có một gương mặt tuấn mỹ trời cho và thiên phú thuộc loại thượng phẩm. Ngoại trừ việc cha mẹ mất sớm, anh gần như sở hữu mọi thứ mà người thường chỉ dám mơ tới.
Một người như thế, tự nhiên rất khó tưởng tượng sẽ rơi vào cảnh nghèo túng đến mức này.
Còn Cố Lam, đường đường là đại tiểu thư Cố gia, nay lại sống vạ vật dưới mái vòm cầu, ngày ngày bới rác kiếm sống. Sự chênh lệch này khiến người ta không khỏi cảm thán, mà đối với Mục Tây Thành thì điều đó càng khiến anh không thể tin nổi.
Nhưng những vật dụng chuyên nghiệp của cô khi nhặt rác, sự am hiểu tường tận về nghề nhặt ve chai, tất cả đều chứng minh rõ ràng: quãng thời gian vừa qua, cô thật sự sống dựa vào việc này.
Cố Lam đột nhiên reo lên: “A! Tìm được rồi!”
Mục Tây Thành quay đầu lại, liền thấy cô cầm một cuốn sổ cũ kỹ, bìa đã bạc màu, bước đến với vẻ mặt nghiêm túc.
“Đồ nhi, xét hoàn cảnh hiện tại đơn sơ, mấy nghi thức bái sư, dâng trà tôi đều miễn. Chỉ cần hôm nay anh gọi tôi một tiếng sư phụ, từ nay về sau chính là đại đệ tử của tôi. Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ truyền cho anh bí học của bổn môn – tuyệt học truyền thừa bao đời: 《Xích Hoa Kinh》. Môn phái của tôi coi trọng nhất là tôn sư trọng đạo, mong rằng sau này anh không khiến môn quy ô danh.”
Mục Tây Thành nghiêm túc hẳn lên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT