“Em đã nghĩ kỹ chưa?”
Ôn Hân không nói “đồng ý”, cũng chẳng lắc đầu từ chối. Cô chỉ nhẹ nhàng đưa cánh tay mảnh mai từ trong chăn ra, mở bàn tay nhỏ nhắn đang ẩm ướt vì mồ hôi – bên trong là một chiếc bao cao su còn nguyên vẹn, đã được cô nắm chặt suốt một hồi lâu.
Diệp Cẩn Thần cúi xuống, ánh mắt chạm vào vật trong tay cô, khóe môi khẽ nhếch, cười nhẹ.
Ôn Hân hiếm khi thấy anh cười, lại càng không ngờ nụ cười đầu tiên mình nhìn thấy lại rơi vào tình huống này. Gương mặt cô đỏ bừng, càng thêm xấu hổ.
Anh rít một hơi thuốc, khói lượn lờ tỏa ra mờ nhạt trong không gian, giọng trầm thấp vang lên:
“Mua từ khi nào vậy?”
Ôn Hân không giấu giếm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT