Trời mưa tầm tã.
Ôn Hân ngồi co ro trước mái hiên một quán cà phê đã đóng cửa, ôm gối thu mình, bộ đồng phục ướt sũng vì nước mưa bắn vào từ vỉa hè. Cô nghĩ đến việc báo cảnh sát, cũng từng nghĩ đến việc tìm ông bà ngoại ruột, nhưng... cô đâu biết họ là ai. Cũng không rõ mẹ mình từng nhắc gì về cô với họ chưa, hay thậm chí, họ có biết đến sự tồn tại của cô hay không.
Thế giới này rộng lớn đến lạnh lẽo.
Cô cứ ngồi như thế thật lâu, suy nghĩ mãi xem nên làm gì tiếp theo. Trời đã sẫm tối từ lúc nào chẳng rõ. Bỗng một chiếc dù che ngang đầu cô, cùng một làn khói thuốc nhàn nhạt theo gió lướt qua.
Ôn Hân ngẩng lên.
Trước mắt cô là một người đàn ông cao lớn, áo sơ mi đen kẻ ô vuông, một tay cầm ô, tay còn lại kẹp điếu thuốc vẫn đang cháy dở. Ánh mắt anh ta trầm mặc, giọng khàn nhẹ như gió lướt, không mang theo cảm xúc nào:
“Ngồi ở đây làm gì? Đi thôi, tôi sẽ nuôi em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play