Khương thị, Triệu ma ma cùng Tú Nhi đều nghe ra được ý tứ của Nguyên Nguyên. Quả thật, lời nàng nói rất có lý, nhưng…

Triệu ma ma rốt cuộc lên tiếng:

“Tiểu thư nói rất đúng, chỉ là… đừng nói chuyện gì cũng cần vốn liếng, riêng việc phải làm như thế nào đã là một vấn đề khó khăn rồi. Chúng ta… có thể làm được gì chứ?”

Nguyên Nguyên khẽ cong môi cười, ánh mắt long lanh như biết trước câu hỏi này.

“Làm gì à… con đã nghĩ kỹ rồi. Nhưng chuyện này còn phải nhờ ma ma giúp sức.”

Triệu ma ma giật mình:

“Nhờ lão nô? Lão nô chỉ cần là việc vì tiểu thư và phu nhân, đương nhiên sẽ hết sức. Nhưng… lão nô có thể giúp được gì đây?”

Khương thị suy nghĩ một lát, chợt bừng tỉnh:

“Ý của Nguyên Nguyên… là muốn ma ma làm món bánh bao sở trường phải không?”

Tiểu cô nương khẽ gật đầu, lúm đồng tiền ẩn hiện nơi khóe miệng.

Triệu ma ma và Tú Nhi nghe vậy đều hiểu rõ.

Tú Nhi liền vỗ tay liên hồi, mặt mày rạng rỡ:

“Đúng là chủ ý hay! Bánh bao hấp của ma ma thơm mềm nhất, lại thêm nước canh đậm đà, chắc chắn bán rất chạy!”

Triệu ma ma cũng bật cười:

“Thì ra là vậy…”

Nguyên Nguyên cười tươi như hoa, giọng điệu mềm mại, ngọt ngào:

“Như vậy, ma ma đã có thêm tự tin rồi chứ?”

Triệu ma ma bật cười sang sảng:

“Có chứ, có chứ!”

Khương thị cũng mỉm cười, rồi nắm lấy tay Triệu ma ma:

“Vậy để ta cùng giúp ngươi một tay.”

Triệu ma ma vội vàng lắc đầu:

“Phu nhân, sao có thể như vậy? Chỉ vài nồi bánh bao thôi, ta và Tú Nhi làm là được rồi. Người cứ yên tâm dưỡng sức mới phải.”

Tú Nhi cũng nhảy nhót phụ họa:

“Đúng đó, Tú Nhi sẽ giúp ma ma!”

Nguyên Nguyên nhìn mẫu thân, cũng dịu dàng khuyên nhủ:

“Nương vẫn chưa bình phục hẳn, còn phải chăm sóc đệ đệ nữa. Nương chỉ cần dưỡng bệnh cho tốt, chuyện này cứ để con lo.”

Khương thị lặng lẽ gật đầu, trong lòng khẽ thở dài. Nàng hiện giờ trông có vẻ khỏe khoắn, nhưng thân thể vẫn suy yếu. Ngẫm lại, chỉ e muốn giúp cũng không thể giúp được bao nhiêu. Không làm vướng chân mọi người đã là may.

Nguyên Nguyên nhìn ba người, ánh mắt sáng như có ngàn vạn ý tưởng:

“Không chỉ có bánh bao, ta còn muốn bán thêm sữa đậu nành. Hôm qua đi chợ, ta thấy một cối đá xay nhỏ, vốn liếng cũng chẳng đáng bao. Ma ma cùng Tú Nhi lo việc nấu nướng, còn ta sẽ đứng bán.”

“Tiểu thư… tay chưa từng dính nước lạnh, sao có thể…?”

Triệu ma ma và Tú Nhi cùng lúc ngắt lời nàng, vẻ mặt đầy lo lắng.

Nguyên Nguyên lại mỉm cười, giọng điệu nhẹ tênh như gió xuân:

“Không sao đâu, ta có thể mà. Chỉ là tạm thời thôi, biết đâu ngày mai chúng ta đã đủ tiền mua lại căn nhà của mình!”

“Tiểu thư…”

Triệu ma ma và Tú Nhi vẫn chưa muốn để tiểu thư phải vất vả, nhưng Nguyên Nguyên một khi đã quyết thì chẳng ai có thể lay chuyển. Cuối cùng, việc này cứ thế được định đoạt.

Nguyên Nguyên vốn mềm mại yếu ớt như một đóa hoa, vậy mà một khi đã ra quyết định, nàng lại dứt khoát vô cùng.

Ngày hôm sau, nàng mang bán đi hai bộ y phục mùa đông, cộng thêm số bạc còn lại trong tay, cùng ma ma và nha hoàn ra chợ mua đầy đủ dụng cụ cần thiết. Ba người bận rộn từ sáng đến tối.

Mọi thứ chuẩn bị xong, sang ngày thứ hai, công việc chính thức bắt đầu.

Trời vừa tờ mờ sáng, Triệu ma ma đã nổi lửa làm bánh bao, Tú Nhi xay đậu nành, còn Nguyên Nguyên khi thì giúp người này, khi lại giúp người kia. Khương thị dù sức khỏe kém cũng cố gắng làm chút việc lặt vặt trong khả năng.

Sau khi sắp xếp xong xuôi cho mẫu thân và đệ đệ ở nhà, ba người đẩy xe hàng đến hẻm Trì Du – nơi Nguyên Nguyên đã chọn sẵn để mở một quán nhỏ.

Tiệm của họ mang cái tên giản dị: “Sữa đậu nành – Bánh bao”. Bốn chữ này chính tay Nguyên Nguyên viết, từng nét mềm mại, thanh tú như chính con người nàng.

Chẳng rõ là nhờ bảng hiệu đẹp hay nhờ chính sắc vóc của chủ quán, chỉ một lát sau, khách đã vây chật kín.

Sinh ý bỗng chốc nườm nượp, ba người bận rộn đến luống cuống tay chân, vừa bán vừa đếm tiền không kịp.

Chỉ qua một canh giờ, bánh bao đã bán sạch, sữa đậu nành cũng không còn giọt nào. Trừ đi vốn liếng, họ lãi hơn một trăm văn.

Niềm vui lan tỏa trên từng gương mặt.

Ngày thứ hai, thứ ba cũng thế, khách vẫn đông nghịt. Đến ngày thứ tư, Nguyên Nguyên quyết định làm bánh bao mới ngay tại quán để bán nóng hổi, càng thêm thu hút.


Ninh phủ

Ninh Văn Ngạn đang ngồi trong phòng trầm ngâm suy nghĩ thì bị tiếng gọi của Khánh Lộ – gã sai vặt thân tín – làm gián đoạn.

“Thiếu gia…”

Bị phá ngang dòng suy nghĩ, sắc mặt Ninh Văn Ngạn thoáng sa sầm:

“Chuyện gì?”

Khánh Lộ cúi người khom lưng, giọng cung kính nhưng khó giấu vẻ hứng thú:

“Thiếu gia đoán xem? Tô tiểu thư… nàng mở một quán nhỏ bán sữa đậu nành và bánh bao ngay ven đường. Khách đông lắm, nhìn qua thì sinh ý cũng khá tốt.”

Ninh Văn Ngạn nhíu mày:

“Quán sữa đậu nành bánh bao?”

“Đúng vậy,” Khánh Lộ gật đầu, giọng đầy khinh thường, “Thuộc hạ cứ ngỡ căn nhà kia bán không đi, nàng sẽ phải ngoan ngoãn đến cầu xin thiếu gia. Ai ngờ… Một tiểu thư yếu đuối, mảnh mai như thế, nói năng mềm mại như mưa bụi, lại có thể nghĩ ra cách này để tự lo cho mình!”

Khóe môi Ninh Văn Ngạn khẽ nhếch, ánh mắt thoáng chút khinh miệt:

“Ta muốn xem thử, nàng có thể cầm cự được mấy ngày…”


Nhưng lần này, có lẽ Ninh Văn Ngạn phải thất vọng rồi. Nguyên Nguyên không chỉ trụ vững mà còn ngày càng làm ăn phát đạt.

Không biết nhờ số mệnh may mắn hay nhờ bánh bao quá ngon, hoặc có lẽ là vì dung nhan chủ quán động lòng người, quán nhỏ của Nguyên Nguyên luôn đông nghịt khách.

Mỗi buổi sáng chỉ cần bán hai canh giờ, ba người đã bận tối mặt tối mũi. Thu nhập ngày một khấm khá khiến Nguyên Nguyên rất hài lòng.

Ngày thứ sáu, quán vẫn chật ních người. Nhưng hôm ấy, giữa lúc khí thế ngút trời, lại bất ngờ xuất hiện một vị khách…

Đó là một nam nhân vận áo bào màu ám sắc, dáng người cao lớn, vai rộng eo thon. Hắn bước xuống từ chiếc xe ngựa xa hoa, phía sau còn có binh lính hộ tống cùng vài thủ hạ ăn vận bất phàm.

Sự xuất hiện của hắn khiến cả khu phố sôi sục, làm Nguyên Nguyên đang bưng chén sữa đậu nành suýt chút nữa run tay đánh nghiêng chén.

Không chỉ Nguyên Nguyên mà ngay cả Tú Nhi cũng bị dọa đến tròn mắt.

Nam nhân kia… quá mức chói mắt! Xe ngựa của hắn quá mức sang trọng, mà khí thế tôn quý kia quả thật khiến người khác không thể xem nhẹ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play