Nửa giờ sau, bác sĩ xử lý xong vết thương cho Tô Mặc, dặn dò một vài điều cần chú ý rồi cho hai người rời đi.
Tô Mặc lúc này đã tạm thời ổn định lại cảm xúc. Cậu ta mặc chiếc áo hoodie của Ninh Triết, kéo chiếc mũ rộng thùng thình trùm lên đầu, khuôn mặt trắng sứ gần như được giấu kín trong bóng tối.
Nhìn đôi mắt sưng đỏ vì khóc của Tô Mặc, Lê Chiêu thở dài, tiến lên: "Mặc Mặc, xin lỗi mày. Chuyện hôm nay, là tao đã liên lụy mày rồi.”
Tô Mặc trừng mắt nhìn Lê Chiêu một cái, vừa sụt sịt vừa nức nở nói: "Ai cần mày xin lỗi chứ, chuyện này đâu phải lỗi của mày đâu, mày cũng là nạn nhân mà. Tất cả là tại Âu Dương Bội, cái tên hèn nhát đó, đến cả đứng ra cũng không dám. Nhưng mà mày..."
Nhìn khẩu hình của Tô Mặc, rõ ràng cậu ta muốn hỏi về cái bụng của Lê Chiêu. Nhưng vì có Ninh Triết bên cạnh, Tô Mặc không tiện để lộ chuyện riêng tư của Lê Chiêu, nên cậu ta đành nuốt lời lại, đổi thành: "Mày không sao chứ? Cơ thể có bị làm sao không?"
Lê Chiêu đương nhiên hiểu được dụng tâm của Tô Mặc. Anh cảm kích nhìn cậu ta một cái, lắc đầu: "Tao không sao, đừng lo."
Nhưng Tô Mặc dường như vẫn rất lo lắng. Cậu ta cau mày, vẻ mặt như muốn nói thêm gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play