Sau một đêm dài đằng đẵng, cơ thể Lê Chiêu rã rời, đẫm mồ hôi, nước mắt và những chất lỏng khác.
Anh thậm chí không nhớ mình đã ngủ thiếp đi lúc nào, và tỉnh lại ra sao. Anh chỉ biết, mình cứ mơ mơ màng màng ngủ rồi tỉnh, cho đến khi ý thức hoàn toàn bị kho*i c*m nuốt chửng.
Lúc Lê Chiêu mở mắt, ánh nắng chói chang xuyên qua rèm cửa sổ rọi vào phòng.
Rèm của khách sạn tuy chống nắng tốt, nhưng những tia nắng mãnh liệt vẫn chen chúc lọt vào từ các khe hở, báo hiệu rằng mặt trời đã lên cao.
Lê Chiêu dụi mắt, theo bản năng nhìn sang bên cạnh, thấy Âu Dương Bội đã không còn ở đó.
Cũng như mấy ngày trước, anh không để tâm, nghĩ rằng hắn lại dậy đi làm sớm. Anh chống giường định ngồi dậy.
Nhưng tay vừa chống xuống, chưa kịp dùng sức, anh đã đau đớn kêu lên một tiếng rồi ngã vật xuống giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play