Hắn biết rõ cái thai không tồn tại kia là do chính mình bịa ra từ hư không, nên bây giờ không thể nào thú nhận lời nói dối trắng trợn đó được.
Hắn đành cắn răng nén giận vào trong, bực bội nới lỏng tay ra khỏi cổ tay Lê Chiêu, rồi ngoảnh mặt đi, hừ lạnh: “Không sao cả, em chẳng thấy khó chịu gì, không có chậm trễ việc của anh đâu.”
Hơi ấm trên tay đột ngột tan biến, Lê Chiêu có chút luyến tiếc rũ mắt nhìn thoáng qua, rồi trong lòng chửi thầm: “Anh có nói là sẽ chậm trễ việc của em đâu, anh sợ cái phiền phức này làm chậm trễ em, và cả bé cưng nữa chứ…”
Nhưng thấy Âu Dương Bội dường như lại vì hormone thai kỳ mà cảm xúc không được ổn định, Lê Chiêu mím môi, rất lý trí mà chọn cách im lặng.
“Được rồi, em phải đi đây.” Âu Dương Bội đứng dậy, lạnh lùng đi về phía cửa, “Anh mang hành lý của em về đi thôi, chờ em về đến nơi sẽ nhắn cho anh, anh ra sân bay đón em.”
Thấy hắn sắp ra khỏi cửa, Lê Chiêu không còn bận tâm đến việc liệu có làm hắn khó chịu hơn không, vội vàng đứng lên đuổi theo, “Anh vẫn muốn đi cùng em, em đặt chuyến bay nào thế? Anh xem còn vé không.”
“...Đã bảo không cần, em tự đi được.” Âu Dương Bội không dừng bước, cũng không quay đầu lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT