Lê Chiêu dựa vào ghế, ngửa đầu nhìn trần nhà, nói chuyện lại nhẹ và chậm, như từng chữ đều được cân nhắc kỹ lưỡng, 
"Mối quan hệ của tụi tao ngay từ đầu đã được xây dựng trên sự dối trá. Tao không thích như vậy. Tao nghĩ nên tạm thời xa nhau, cho em ấy thêm thời gian để xử lý chuyện của mình, và cũng cho tao một chút thời gian để bình tĩnh lại thì hơn.”
Mặc dù giọng điệu rất bình thản, trầm ổn, nhưng Tô Mặc vẫn nghe ra được sự bi thương và mất mát ẩn chứa trong đó.
Cậu có chút đồng cảm nhìn Lê Chiêu, đồng tình nói: 
"Đúng vậy, tạm thời xa nhau là tốt nhất. Hắn hiện đang ở trung tâm của cơn bão, những con cá nhỏ như chúng ta tốt nhất nên đứng ngoài cuộc. Nếu không cẩn thận một chút, chúng ta có thể trở thành vật hi sinh cho cuộc tranh giành quyền lợi của họ, ch·ết cũng không biết chết thế nào."
Lê Chiêu thì chưa từng nghĩ đến điều này. Nhưng nghe Tô Mặc nói, anh lại thấy rất có lý, không khỏi cười khổ trong lòng. Thân phận của Âu Dương Bội bị bại lộ, thực sự đã thay đổi tất cả.
Sau bữa tối, Tô Mặc lại ở lại trò chuyện cùng Lê Chiêu một lúc. Nhưng tinh thần của Lê Chiêu không tốt, bàng hoàng thất thần. Tô Mặc thấy anh cần nghỉ ngơi hơn là trò chuyện, nên chủ động bảo Lê Chiêu vào phòng ngủ nằm, còn mình thì dọn dẹp xong bếp rồi lặng lẽ rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play