Vừa nãy ở trên lầu hai, theo yêu cầu khẩn thiết của Lê Chiêu, Âu Dương Bội cũng chịu khó mặc một chiếc áo vào.
Nhưng đó không phải là chiếc áo lúc nãy hắn cởi ra, mà là một chiếc áo dệt kim cổ chữ V màu xám nhạt, hơn nữa còn không cài cúc.
Vì vậy, khi Lê Chiêu ngã nhào, mũi anh đập thẳng vào lồng ngực săn chắc của Âu Dương Bội.
Lần đụng này không nhẹ, khiến mũi Lê Chiêu đau buốt, đầu cũng có chút choáng váng. Theo bản năng, anh há miệng định rên lên một tiếng, nhưng lại cảm thấy môi chạm vào một điểm nhô ra ấm áp và mềm mại.
Anh giật mình vội ngậm miệng lại, nhưng vì dùng sức quá mạnh mà cắn phải môi và lưỡi của chính mình, đau đến nỗi phải “Tê” một tiếng.
Âu Dương Bội cúi mắt, ung dung nhìn Lê Chiêu, càng cảm thấy bộ dạng vừa xấu hổ vừa kinh ngạc của anh quá đỗi đáng yêu.
“Sao vậy?” Âu Dương Bội biết rõ nhưng vẫn cố hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT