Chương 130: Thu Hoạch Mùa Xuân Và Nỗi Lo Từ Dãy Núi
Bờ sông dương xỉ trải qua nước mưa thấm vào, xanh bóng mượt mà, non đến làm người xem một cái đều tâm tình thoải mái. Dọc theo thân cây non mà vuốt nhẹ, khi vuốt đến một điểm nào đó, thân cây non sẽ "bang" một tiếng tách ra. Tiếng "bang" này nghe giòn tan sảng khoái, nghe thấy âm thanh này, Đỗ Hành có thể nghe cả ngày.
Bờ sông tương đối nhiều hai loại dương xỉ, một loại màu sắc thiên tối sẫm, nhưng thân cây to khỏe, phần ngọn cuốn khúc như chân bạch tuộc, còn mọc lông tơ mịn. Một loại khác là loại Đỗ Hành hái được nhiều nhất, màu xanh biếc khiến người ta không thể ngừng tay, loại dương xỉ xanh này tương đối nhỏ, trên đó không có nhiều lông tơ như vậy.
Còn có vài loại dương xỉ toàn thân bao bọc trong lông tơ, nhìn liền không dễ đụng vào.
Đỗ Hành chỉ chọn hái hai loại dương xỉ mà cậu từng ăn và nhận biết, những loại khác cậu không dám hái. Vạn nhất có độc thì sao, tự hạ độc mình còn chưa tính, hạ độc những người khác trong thôn thì không tốt.
Huyền Ngự khom lưng giúp Đỗ Hành hái dương xỉ, động tác của hắn không được lưu loát như Đỗ Hành, hơn nữa hắn hái vài cái liền đứng lên nhìn quanh một chút xung quanh.
Đỗ Hành thấy Huyền Ngự lại đứng lên, cậu cười nói: "Huyền Ngự, ngươi đang xem cái gì vậy?"
Huyền Ngự nhẹ giọng nói: "Nơi này gần Nam Sơn, đôi khi sẽ có yêu thú đột kích."
Nghe Huyền Ngự nói vậy, Đỗ Hành lập tức nhớ tới lần thứ hai cậu lên Nam Sơn, con sơn dương chết không nhắm mắt xuất hiện trong cái bẫy. Yêu thú có thể làm sơn dương bị thương đến mức đó, nhất định rất đáng sợ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play