Chương 129: Tiến Bộ Vượt Bậc Và Những Điều Kỳ Diệu
Gió xuân càng thổi càng ấm, cỏ dại ngoài ruộng càng dài càng cao. Non mềm, véo một cái là đầy nước. Đỗ Hành khi nhổ cỏ thậm chí còn u ám nghĩ, nếu loại cỏ non mềm như vậy có thể ăn thì tốt quá. Kết quả cậu kéo một nắm gặm một miếng, lập tức đắng đến nỗi nước mắt nước mũi giàn giụa. Nước hoàng liên cũng chẳng hơn gì!
Không bao lâu, tám khối linh thực điền của Đỗ Hành đã chi chít cỏ dại. Đỗ Hành vừa nhổ phía trước xong, phía sau lưng cậu đi qua đã mọc ra những chồi non mềm. Đỗ Hành tức đến nỗi mũi lệch đi, nhưng cậu chẳng có cách nào cả. Mỗi ngày cậu đối mặt với linh điền xanh mướt tu hành công pháp, miệng mũi đều là mùi vị đắng chát.
Tiếu Tiếu ngồi xổm bên cạnh Đỗ Hành thở dài nặng nề, không biết từ khi nào, Tiếu Tiếu hoạt bát cũng trở nên trầm mặc. Đỗ Hành mở to mắt nhìn nhìn Tiếu Tiếu, sau đó hai người không nói một lời, trước hết cùng thở ra một hơi dài.
Đỗ Hành ôm Tiếu Tiếu bất đắc dĩ nói: "Tiếu Tiếu, vì sao sư phụ ta có thể nhẹ nhàng nhổ cỏ dại như vậy, mà ta lại không làm được? Là ta sức lực không đủ lớn sao? Hay là linh khí của ta không đủ rắn chắc không thể bao bọc lấy cỏ dại?"
Nghe được lời này, Tiếu Tiếu thoát khỏi vòng ôm của Đỗ Hành, nó đi đến giữa ruộng ngậm lấy một cây cỏ dại. Đầu Tiếu Tiếu vừa nhấc, cây cỏ dại được bọc một luồng linh khí màu vàng kim đã bị Tiếu Tiếu nhổ tận gốc. Động tác của Tiếu Tiếu nhanh như bắt côn trùng, căn bản không giống như đang nhổ cỏ.
Đỗ Hành ngây người, nói về sức lực, sức lực của cậu hiện tại sẽ không kém Tiếu Tiếu. Linh căn của Tiếu Tiếu bị tổn hại, trong cơ thể nó không tích lũy được bao nhiêu linh khí, cho nên linh khí trong cơ thể nó chắc chắn không bằng chính mình hiện tại. Vậy tại sao Tiếu Tiếu làm được, mà cậu lại không làm được? Đỗ Hành chống cằm ngồi trên bờ ruộng suy tư, Tiếu Tiếu "pi pi" một hồi với Đỗ Hành. Có thể thấy nó có rất nhiều điều muốn nói với Đỗ Hành, nhưng tiếc là Đỗ Hành "điểu ngữ" không quá tốt, nghe không được rõ lắm.
Giọng Huyền Ngự truyền đến từ bên cạnh: "Tiếu Tiếu nói, vấn đề của ngươi nằm ở việc khống chế linh khí, ngươi cảm thấy linh khí tách ra là chết, ngươi không coi linh khí là vật của chính ngươi."
Đỗ Hành khó hiểu: "Sao lại không coi là vật của ta? Linh khí không phải ta phân ra sao?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play