Mã Mẫn rất nhanh đã nhớ ra cái tên Lâm Chân, nhưng trong ký ức của nàng, Lâm Chân kia với người trước mắt đây thật chẳng giống nhau chút nào.
Thuở ấy nàng còn chưa xuất giá, Lâm Chân – vị ca nhi này – vốn nổi danh trong thôn Lí Ngư, dáng vẻ tuấn tú hơn người, nhưng so với dung mạo kia thì tính nết mới thật nổi bật: lười biếng, ham ăn diện, thấy ai đi ngang qua cũng phải ngó trước ngó sau xem người ta mặc gì, vải vóc là hàng năm nay hay là đồ cũ năm ngoái.
Lúc hôn sự của Mã Mẫn vừa mới định, cũng là lúc chuyện Lâm Chân cùng công tử họ Tiền trên trấn vướng phải điều tiếng, cả thôn râm ran bàn tán.
Người Lâm Chân khi ấy, chẳng có lấy nửa phần bóng dáng giống người đang đứng trước mặt nàng lúc này.
Mã Mẫn không nhịn được, cứ nhìn chằm chằm vào Lâm Chân. Chỉ chốc lát sau, từ dưới lớp bồ hóng đen kịt nơi đáy nồi, nàng mới nhận ra gương mặt quen thuộc kia, liền thất thanh:
“Thật là Chân ca nhi!”
“Ngươi sao lại tới được phủ thành?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play