Lâm Chân xử lý những vết máu khô đóng vảy không dễ dàng, ban đầu dùng khăn ướt lau nhẹ lên, đợi máu khô mềm dần rồi mới từ từ lau từng chỗ một. Chẳng mấy chốc, khăn lau cũng đỏ rực lên vì dính nhiều máu. Rửa khăn rất tốn nước, nên Lâm Chân đổi sang dùng khăn khác, mới xử lý sạch vảy máu trên mặt và cổ cho Cố Lẫm.
“Ngươi đi thay quần áo đi, ta cùng bọn họ đi quanh đây tìm xem có sông suối nào không, lấy nước về bổ sung chút ít.”
“Được, không cần đi xa quá.”
“Ta biết rồi.” Không biết có phải vì tối hôm qua xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy, nên Lâm Chân cảm giác Cố Lẫm bây giờ khác hẳn, như đã trưởng thành hẳn lên so với một đứa trẻ cùng tuổi.
Cậu đứng dậy, gọi Vương Khâm và hai người hầu, cầm theo dao phay đi vào rừng tìm nước.
Đã khô hạn mấy tháng, cây cối vốn xanh tốt giờ đều khô vàng, nhìn quanh chẳng thấy chút màu xanh mướt nào. Lâm Chân dừng lại, giơ tay ra, hỏi hai người hầu:
“Các ngươi tên là gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play