“Lý gia cho bà mối tới nhà mình hỏi cưới thật sao?” – Giọng Lâm Chân lạnh đến rợn người. Nếu nói trong nhà họ Lâm ai là người quan trọng nhất đối với cậu, thì ngoài Lâm a cha ra, chỉ còn Lâm Tiểu Yêu.
Chính cậu là người dạy đứa nhỏ đó học chữ, lại còn dắt nó đi trấn buôn bán, từ lâu đã xem nó là người thân cận nhất. Còn những người khác trong nhà, không phải Lâm Chân máu lạnh, mà là bởi chẳng mấy khi gặp mặt, hai ba tháng mới thấy một lần, tình cảm tất nhiên chẳng thể sâu bằng Lâm Tiểu Yêu.
Cát a thúc không hiểu sao lại cảm thấy Lâm Chân trước mắt thật lạnh lẽo dọa người, bèn đáp: “Đúng đó, giữa trưa hôm nay họ tới, náo loạn tới tận chiều mới chịu đi. Còn nhất quyết để lại sính lễ trong nhà ngươi, sau lại bị Tiểu Yêu ném hết ra ngoài, chẳng ai dám nhặt.”
Vừa hỏi xong, Lâm Chân liền vội vàng đưa Lâm a cha đang nóng lòng như lửa đốt quay về nhà. Vừa bước tới sân, dưới ánh đèn dầu leo lét hắt ra từ cửa sổ, cậu đã thấy dưới đất vung vãi đầy đồ: nào là bánh đường, táo đỏ khô, đậu phộng sống, còn có hai tấm vải bố, một tảng thịt heo.
Đây vốn là lệ cũ nơi đây: lần đầu tiên tới cửa chỉ cần mang mấy món ấy là đủ, còn sính lễ chính thức thì phải chờ đến một ngày trước khi thành thân mới đem sang. Hôm đó cũng là ngày nhà trai mở tiệc rượu, từng món sính lễ đều bày ra cho cả làng cùng xem. Một ca nhi hay nữ nhi xuất giá có vinh hiển hay không, chính là nhìn vào ngày ấy.
Sính lễ nhà họ Lý không ít, thậm chí còn hào phóng hơn cả mấy nhà giàu, nhưng họ sai một điều — chính là ép buộc người khác khi người ta không hề muốn.
“Cốc cốc cốc.” Cậu gõ gõ lên hàng rào: “Ta với a cha về rồi, mau ra mở cửa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT