Cửa hàng nghỉ từ hôm qua, ngày hôm sau Lâm Chân liền dẫn Cố Xuyên Tử, Lâm Tiểu Yêu và Lâm Thạch Đầu cùng nhau lên trấn mua đầy một sọt đồ Tết, rồi ngồi xe bò trở về nhà.
Đúng lúc giáp Tết, người từ trấn về thôn đông như trẩy hội, trên một chiếc xe bò chen chúc tới bảy tám người, thêm cả sọt lớn rổ nhỏ, ai cũng vai kề vai, chân chạm chân, chật ních.
Vất vả lắm mới về tới đầu thôn Lý Ngư, Lâm Chân vừa nhấc sọt xuống liền trông thấy cha Lâm đang đứng chờ ở đó, vội vàng phất tay gọi: “A cha, sao người lại đứng đây?”
Cha Lâm mặt mày hớn hở bước nhanh tới: “A phụ ngươi với đại ca, tẩu tử các ngươi đi xúc bùn ủ phân, ta tiện đường đi ngang qua đây nghỉ một lát.”
Thật ra chẳng phải tình cờ gì. Gần Tết rồi, Lâm Chân với Tiểu Yêu bọn họ còn chưa thấy bóng dáng đâu, trong lòng cha Lâm nhớ thương, nhân lúc việc nhà không nhiều mới ra đầu thôn đi dạo, tản bộ vài vòng, mắt thì không rời con đường dẫn vào làng.
Lâm Chân sao lại không biết tâm tư thật sự của ông, mắt cười híp lại thành hai vầng trăng rằm, nhấc sọt đeo lên lưng: “Nếu hôm qua cửa hàng không đóng muộn, đêm qua đã về tới rồi. Mau về thôi, tối nay cơm để con nấu.”
Sọt của cậu thì đầy tràn không nói, trong tay Tiểu Yêu, Cố Xuyên Tử với Lâm Thạch Đầu cũng ôm không ít đồ, Lâm a cha nhìn thấy mà nói: “Mấy đứa mang về nhiều đồ quá, thiệt phí bạc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT