“Viết rất tốt.” Lâm Chân đợi cho nét mực cuối cùng trên tờ giấy khô hẳn, gấp lại rồi đặt ngay ngắn một bên. “Chờ chuyện này yên ổn rồi, ta lại mời Trần nương tử với tiểu tử Nghiêm đến chỗ ta tụ họp một bữa.”
Vừa nói, cậu vừa lấy từ túi tiền ra một thỏi bạc vụn hai lượng: “Đây là tiền bút mực, tiểu tử Nghiêm, ngươi cầm lấy.”
Chung Nghiêm vốn không nghĩ tới cậu sẽ đưa bạc, vội vàng đưa tay đẩy ra: “Lâm thúc, bất quá chỉ là một tờ cáo trạng thôi ——”
“Ta còn phải mang cáo trạng này đến hình phòng giao nộp, đi trước một bước.” Lâm Chân nhét bạc vào tay Chung Nghiêm, rồi bước nhanh ra khỏi sân nhà họ Chung.
Sang năm Chung Nghiêm phải lên phủ thành dự kỳ thi phủ, mà từ trấn đến phủ thành đường sá xa xôi, cần khởi hành từ hai ba tháng trước đó, đề phòng giữa đường xảy ra bất trắc, lỡ mất kỳ thi.
Lâm Chân biết rõ trong nhà Trần nương tử và Chung Nghiêm còn lại bao nhiêu tiền, miễn cưỡng cũng có thể tính được, mà chỉ bấy nhiêu thì chẳng đủ Chung Nghiêm tiêu dùng ở phủ thành. Cậu sao nỡ chiếm chút tiện nghi của Chung Nghiêm?
Huyện nha nằm ở phía đông thành, cách nhà Từ phu tử không xa. Lâm Chân mang theo bản cáo trạng, đứng trước cửa lớn huyện nha, chắp tay với nha dịch canh giữ: “Quan gia cho hỏi, bản cáo trạng này nếu muốn giao lên hình phòng thì phải làm sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT