Đám người Trần Hạnh đi cùng Vương Khâm, nghe nói Cố Xuyên Tử mời bọn họ đến nhà chơi, ai nấy đều như gặp quỷ, kéo tay Vương Khâm xác nhận mãi không thôi:
“Khâm ca, huynh không nghe nhầm chứ? Thật sự là mời tụi mình qua nhà ăn cơm, không phải là có ý gì khác hả?”
Hôm qua cái dáng Cố Xuyên Tử kia rõ ràng không giống người sợ bọn họ chút nào, sao hôm nay tính tình lại đổi ngược thế này?
Vương Khâm hừ một tiếng:
“Lỗ tai ta mà còn nghe nhầm thì đừng nói là ngươi. Chẳng lẽ ngươi sợ cái thằng nhóc đó, không dám đi?”
Trong lòng vốn đã hơi sợ, Trần Hạnh nghẹn lời. Nhà hắn thua xa nhà Vương Khâm, cũng chỉ cố theo chân Vương Khâm đến nhà thầy Từ học chữ. Vì muốn ôm chắc cái đùi to này, ngày nào hắn cũng đi sau mông Vương Khâm.
Hắn hít một hơi, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play