Mã thẩm được phân lo trà nước. Cát a thúc thì dẫn theo bốn, năm vị đại nương trong thôn lo chuyện nấu cơm. Người trông coi việc xào nấu là do Lâm a cha mời, còn chuyện mua sắm thì giao cho Lâm đại tẩu phụ trách.
Đám đại thúc, đại thẩm ấy vừa từ Lâm gia trở về đã vội vàng đem tin Cố Lẫm trúng cử nói cho người nhà. Chẳng mấy chốc, chưa đến nửa ngày, cả thôn ai nấy đều biết chuyện vui này.
Những người có bà con bên thôn khác khi đi thăm thân cũng đem tin vui kể lại, chỉ qua hai, ba hôm mà tiếng lành đã vang sang cả các thôn lân cận.
Trong thôn Đại Điền, mấy kẻ ngày thường vốn chẳng ưa gì Cố lão phụ, đi ngang nhà bà ta cố ý cất giọng the thé như sấm:
“Có vài kẻ, ôm được bó rơm lại coi như trân bảo, vậy mà ném đi một đứa có tiền đồ. Bây giờ Cố Xuyên Tử đã đỗ cử nhân, về sau còn có thể thành quan lão gia!”
Tiếng nói chát chúa ấy, dù Cố lão phụ một nhà có muốn giả vờ không nghe cũng không được.
Người nói vốn đã chuẩn bị sẵn tinh thần để cãi nhau với bà ta. Cái mụ già ấy, cả ngày chẳng làm được việc nặng, miệng thì độc như dao. Nếu không vì muốn chọc tức bà ta cho bõ ghét, thì hắn cũng chẳng rỗi hơi mà dây vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play