Lâm Chân vốn chẳng nghĩ nhiều liền gật đầu đồng ý. Trên đường xóc nảy suốt bảy, tám ngày, xương cốt toàn thân cậu như muốn rã ra từng mảnh. Hôm nay còn phải đi tìm phòng ốc thích hợp, rồi thu dọn để dọn vào ở ngay, quả thật có phần quá sức.
Nếu không nhờ có Vương Khâm và Hoàng Ngọc Văn, cậu đã sớm dẫn Cố Lẫm vào khách điếm nghỉ tạm.
“Ừ, vậy để ngày mai ta tìm người môi giới dò hỏi xem có phòng nào hợp.” – cậu nói. Vốn định tự mình mang hành lý vào, nhưng nghĩ lại không cần, lát nữa sẽ có người của Vương gia và Hoàng gia đưa đến tận phòng.
Vương Khâm quay sang nói với Trần Hạnh:
“Trần Hạnh, ngươi cũng ở lại chỗ ta hôm nay. Ngày mai khi Lâm thúc đi tìm phòng, ngươi theo cùng. Ngươi mới một mình đến phủ thành, đừng để kẻ khác lừa gạt.”
Hoàng Ngọc Văn cũng phụ họa:
“Vương Khâm nói phải, ngươi để ngày mai hãy tính chuyện khác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT