Bốn người đều cao ráo, mặt nạ lại che mất nét non nớt, thoạt nhìn chẳng khác gì người trưởng thành. Trên người họ đều mặc trường bào kiểu thư sinh, đi đến đâu cũng khiến người ta phải ngoái nhìn.
Đêm nguyên tiêu, ở hội đèn lồng, mấy cô nương và ca nhi ở đây gan dạ vô cùng. Có người chưa kịp thấy mặt đã ném khăn tay về phía họ, còn bưng cả hoa đăng đưa tận tay. Không hiểu vì sao, dù chẳng lộ mặt, người ném khăn và tặng hoa đăng hỏi tên nhiều nhất vẫn là hướng về phía Cố Lẫm.
“Vị cô nương này, tại hạ đã có người trong lòng.” Sau lớp mặt nạ, ánh mắt Cố Lẫm liếc sang Lâm Chân đang đứng bên cạnh xem kịch, rồi mới đáp với một cô nương trước mặt.
Cô nương ấy dung mạo xinh xắn, tính tình hoạt bát. Nghe hắn nói vậy liền bĩu môi: “Hôm nay là ngày đẹp thế này, ngươi đã có người trong lòng, sao lại không hẹn người ta cùng ra ngắm đèn? Công tử, ngươi chẳng lẽ đang gạt ta đó chứ?”
Nàng đã đứng một bên quan sát hắn khá lâu. Công tử đeo mặt nạ này từ cử chỉ đến dáng vẻ đều khiến người ta ngắm mãi không chán. Giọng nói khi ở gần lại càng êm tai, nếu có thể trở thành người trong lòng của hắn thì thật là may mắn.
Cố Lẫm nói: “Người trong lòng của ta đang đứng bên cạnh. Nếu ta cùng cô nương nói nhiều thêm chút, e rằng y sẽ nổi giận.”
Hắn nói với vẻ nghiêm túc, khiến cô nương xinh xắn kia thất vọng ra mặt: “Ngươi thật sự có người trong lòng sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play