Thôn trưởng không biết tên “Cố Lẫm”, nhưng khi nghe đến ba chữ “Cố Xuyên Tử” thì cả ông và vợ đều nhận ra ngay. Vợ thôn trưởng kinh ngạc:
— “Cố Xuyên Tử? Thật là Xuyên Tử nhà họ Cố đó sao?”
— “Đúng vậy.” Cố Lẫm gật đầu.
Chìa khóa nhà họ Cố mấy năm nay vẫn do vợ thôn trưởng giữ, phòng bị ông bà Cố lão chiếm làm của riêng, còn hay gây chuyện.
Vợ thôn trưởng bước ra ngoài, dù Cố Lẫm đã nói rõ nhưng vẫn chưa tin hẳn. Bà đứng ở cửa, cẩn thận quan sát kỹ mấy lượt mới xác định. Tuy giờ Cố Lẫm đã trưởng thành, gương mặt có nhiều thay đổi, nhưng vẫn còn thấy bóng dáng của cậu bé năm xưa. Bà còn nhớ rõ, ở đuôi mắt Cố Xuyên Tử có một nốt ruồi, mà chàng trai này cũng có.
Bế đứa cháu nhỏ trong tay, bà nhìn người thanh niên cao lớn đứng trước mặt, rõ ràng là Cố Lẫm dẫn đầu nhóm binh lính, liền hỏi với giọng tò mò:
— “Trước đây nghe nói cậu thi… cái gì mà… đồng sinh ấy… Sao bây giờ lại thành…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT