Căn phòng bỗng chìm vào tĩnh lặng. Người quen cũ ra đi theo cách ấy… ai cũng khó lòng chấp nhận.
Chung Nghiêm đặc biệt trầm lặng, tinh thần sa sút chưa từng thấy.
Vương Khâm khẽ nói:
“Chúng ta coi như còn may mắn, sau đó không gặp lại đám bạo phỉ. Nhưng không có nước, cũng không có cái ăn, đến sức đào rễ cây cũng chẳng còn, đành bứt cỏ dại ven đường mà ăn.”
Cứ thế cầm cự bốn, năm ngày, tuyệt vọng đến tột cùng, tất cả đều đã gục xuống, chờ chết… thì Lâm Tiểu Yêu xuất hiện.
Vương Khâm không thể quên dáng vẻ lúc ấy của Lâm Tiểu Yêu — đôi mắt vô hồn, cổ tay dính máu, trên vai đeo chiếc sọt, dây đeo đã mài rách cả thịt. Hình như y cũng chẳng trông thấy bọn họ, chỉ là lúc đi men sườn núi bị trượt chân, rơi xuống ngay bụi cây bên cạnh.
Cũng nhờ trong sọt còn lại ít nước và lương khô, mấy người mới có sức lê đến được bờ sông Mã Kim Hà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT