Hắn lúc nào cũng thẳng thắng như vậy, trắng trợn mức đôi khi khiến người cảm thấy khó chịu, nhưng thực ra trong thâm tâm lại không phải như thế.
Lâm Chân hiểu rõ rằng nỗi nhớ của hắn khác hoàn toàn với nỗi nhớ của mình, nên tạm ngừng một chút, đặt người nằm dựa vào gối cho thoải mái, rồi nhìn xuống lấy đũa gắp mì đưa đến miệng hắn nói:
“Nghe nói lần này bọn họ tập kích An Viễn trấn, đúng không? Chúng ta có phát hiện ra có mấy nhóm dân quân lưu động, hoặc còn có người khác trà trộn vào không?”
Mì do người trong nhà làm, khá dai và chắc, sợi mì thon, nước dùng có mỡ heo thơm ngậy, còn có tóp mỡ rán giòn giòn, ăn rất đã miệng.
Đã lâu không được ăn một bữa nóng như vậy nên Cố Lẫm ăn rất nhanh, còn Lâm Chân cũng đẩy nhanh tốc độ giúp hắn.
Nhân lúc Cố Lẫm nhai mì, hắn gật đầu đáp:
“Chúng ta gặp được một nhóm dân quân lưu động khoảng 500 người, sau đó còn có một đội khác từ phủ thành bên kia len vào, tổng cộng khoảng 2.000 người có cả hai bên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play