Vương Đào nhanh chóng điều chỉnh sắc mặt, ra hiệu bằng mắt cho nhà sản xuất hậu cần, đồng thời cất cao giọng: “Tối nay khu vực quanh đảo gặp bão từ, cả phòng điện và trạm phát sóng đều bị ảnh hưởng. Sáng mai chúng tôi sẽ cử người đến sửa, nếu không có chuyện gì thì mọi người có thể về nghỉ ngơi trước. Đợi sửa xong, chúng ta sẽ cùng nhau nỗ lực để đuổi kịp tiến độ quay phim đã lỡ hôm nay, được không?”
Giọng Vương Đào sang sảng, tuy hào hứng nhưng không mất đi vẻ điềm tĩnh. Đặc biệt là khi nhắc đến việc “đuổi kịp tiến độ”, các nhân viên có mặt, ngoại trừ nhà sản xuất hậu cần, đều có cảm giác như chuyện tối nay chỉ là một sự cố ngoài ý muốn, và ngày mai mọi thứ sẽ trở lại bình thường.
Sau một thoáng im lặng, có người hô lên trước: “Được!”
Những người khác cũng như bừng tỉnh sau cơn mê, lộn xộn hưởng ứng, có người còn vỗ tay.
“Được, được, được,” Vương Đào giơ tay lên, gương mặt nở một nụ cười nhạt, “Mọi người về nghỉ ngơi đi, ai muốn ra ngoài đi dạo cũng được, tối nay cứ coi như được nghỉ một hôm!”
Lần này, những tiếng hoan hô và lời “Cảm ơn Vương tổng” vang lên nhanh hơn hẳn.
Tân Tâm đứng bên cạnh không khỏi thầm khâm phục khả năng kiểm soát tình hình của Vương Đào, cậu thì thầm hỏi Dư Hữu: “Lợi hại thật, anh thấy ông ta có giống người đến làm nhiệm vụ như chúng ta không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT