Ôn Minh Dịch ngồi trên giường, Ôn Vi đi qua, ngồi xuống bên cạnh cậu.
Bà nhìn Ôn Minh Dịch, gượng cười một chút, dịu dàng nói, "Bảo bối, chúng ta như thế này được không, sau này mỗi lần mẹ hoàn thành một công việc chụp ảnh, mẹ đều sẽ trở về ở bên con một thời gian. Mỗi tháng, mẹ đều sẽ dành thời gian gọi điện thoại cho con, cố gắng trò chuyện với con nhiều hơn, được không?"
Bà nhìn Ôn Minh Dịch, hai tay bối rối siết chặt, giọng nói nhẹ nhàng, "Những chuyện trước đây, là mẹ và cha con suy nghĩ không chu toàn, là chúng ta sai. Mấy năm nay, mẹ cứ nghĩ con đã lớn rồi, lại có anh trai con và những người bạn khác, con dường như cũng không để ý việc chúng ta có ở bên cạnh con hay không, cho nên, mẹ đã nghĩ con không còn cần chúng ta nữa. Mẹ..."
"Thật xin lỗi." Bà nói, "Là mẹ không tốt, mẹ đã không làm tốt những việc mà một người mẹ nên làm, sau này, mẹ cố gắng sửa chữa có được không?"
Cổ họng Ôn Minh Dịch có chút chua xót, cậu nhìn người phụ nữ trước mặt, cố gắng bày tỏ tình cảm của mình, "Con cũng không phải muốn mẹ lúc nào cũng ở bên cạnh con, con đương nhiên cũng biết chính là vì mọi người nỗ lực ở bên ngoài, con mới có thể từ nhỏ đến lớn, muốn làm gì thì làm đó, chưa bao giờ phải lo lắng về tiền bạc."
"Con chỉ hy vọng, mọi người có thể quan tâm con nhiều hơn một chút, đừng để đến một ngày nào đó con chết đi, mọi người cũng không biết con đã chết ở đâu."
"Con đừng nói những lời như vậy, con còn nhỏ, còn lâu mới chết, mẹ còn chưa chết mà, nào đến lượt con." Ôn Vi lo lắng nắm tay cậu, "Đừng nói vậy, con nói như vậy, mẹ thấy lòng hoang mang."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT