Ôn Minh Dịch uất ức và tức giận bước vào cửa. Cậu bực tức với câu nói “Muốn vào không?” của Tư Quân Đạc, lời nói cũng xen lẫn vài phần oán trách.
Tư Quân Đạc kiên nhẫn giải thích về những câu hỏi của cậu liên quan đến Khương Tử Mặc.
Nhưng Ôn Minh Dịch không muốn nghe những lời giải thích đó, cậu chỉ muốn Khương Tử Mặc cút ngay khỏi bên cạnh Tư Quân Đạc, “Anh đừng có nói với em những chuyện đó. Em nói cho anh biết, Khương Tử Mặc thích anh, sở dĩ cậu ta đối xử tốt với anh như vậy là vì cậu ta thích anh, cậu ta muốn theo đuổi anh. Anh nghĩ cậu ta đối xử tốt với anh là coi anh như bạn bè sao? Anh hoàn toàn sai lầm rồi! Tư Quân Đạc, nếu bây giờ anh không chia tay với cậu ta, sau này anh cứ chờ bị cậu ta bẻ cong, trở thành người đồng tính đi!”
Tư Quân Đạc trầm mặc, anh nhìn Ôn Minh Dịch, im lặng một lúc lâu, rồi nhẹ nhàng nói, “Không cần cậu ta,” anh ngước mắt lên, đôi mắt sâu thẳm mà bình thản, vừa như sâu thẳm như biển, lại vừa như sự yên lặng trước cơn bão, anh nói, “Bản thân anh đã thích con trai rồi, không cần cậu ta bẻ cong.”
Ôn Minh Dịch kinh ngạc, cậu khó tin nhìn người trước mặt, kinh ngạc nói, “Sao có thể.”
Tư Quân Đạc không nói gì.
Căn nhà chìm trong sự yên tĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT