Chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Tư Quân Đạc. Anh không ngờ có ngày Ôn Minh Dịch sẽ nói với anh những lời như thế. Anh nhìn cậu thiếu niên trước mặt, đôi mắt vẫn còn đỏ hoe, bất lực thở dài, đưa tay lau nước mắt cho cậu.
"Sao lại khóc rồi, lớn rồi mà vẫn khóc nhè."
Ôn Minh Dịch vô thức cúi đầu, gối lên trên đầu gối anh, yên lặng, ngoan ngoãn như một chú thú cưng nghe lời.
Cậu vẫn luôn biết, ba năm qua đi, đối với Tư Quân Đạc mà nói là một vết sẹo. Chỉ là Tư Quân Đạc chưa bao giờ so đo với cậu, anh không nói, cậu cũng không muốn nhớ lại, thế là hai người cứ thế lật sang trang mới.
Nhưng ở những nơi cậu không nhìn thấy, Tư Quân Đạc đã sống như thế nào? Sau khi hết lần này đến lần khác tức giận rồi lại bất lực với cậu, tâm trạng của Tư Quân Đạc đã ra sao?
Không phải Ôn Minh Dịch không thể tưởng tượng ra, mà là không dám tưởng tượng, không dám nhớ lại mình lúc đó đã nói gì, đã làm gì. Nhưng giờ đây, Tư Quân Đạc lần đầu tiên nói cho cậu biết tâm trạng của anh lúc bấy giờ, Ôn Minh Dịch cảm thấy đau lòng, không phải vì bản thân mà là vì Tư Quân Đạc.
Cậu nằm trên đùi Tư Quân Đạc, khóc thút thít, lòng tràn đầy áy náy và hối hận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play