Loại tinh thần và hành động như vậy ở một đứa trẻ 18 tuổi quả thật rất hiếm thấy.
Dư Tuyên Văn ban đầu chọn cậu tham gia lần quay này chỉ vì hình tượng tốt và có hào quang Thủ khoa đại học, lại đang học ở một trường đại học danh tiếng. Ông thấy Ôn Minh Dịch rất hợp mắt, nên không cần thử diễn xuất hay nói nhiều, đã ký hợp đồng ngay.
Nhưng giờ đây, Dư Tuyên Văn lại có thêm vài phần ngưỡng mộ và kính nể cậu.
Nếu Ôn Minh Dịch quyết định phát triển trong ngành này, chắc chắn cậu sẽ có tương lai rất sáng lạn, Dư Tuyên Văn nghĩ. Cậu có vẻ ngoài tuấn tú, nhạy bén với ống kính, và đồng thời có khả năng hành động và phân tích vấn đề xuất sắc. Cậu rất thông minh, nhưng cũng vô cùng lương thiện. Một người như vậy, Dư Tuyên Văn cảm thấy rất đáng quý và dễ mến.
"Đó là nhờ hào quang Thủ khoa của cậu đấy." Dư Tuyên Văn nói thật, "Nếu cậu là một học tra, tôi cũng chẳng thể tin cậu được. Mà này Tiểu Ôn, gia đình cậu rất có tiền sao? Nói chuyện tiền bạc cứ như rút giấy vậy. Nhìn cái dáng vẻ của cậu, tôi cứ tưởng cha cậu là tỉ phú thế giới!"
Ôn Minh Dịch cười ngượng. Tỉ phú thế giới thì không thể nào, nhưng cha cậu cũng đúng là rất giàu.
Dư Tuyên Văn trêu cậu xong, lại nghiêm túc trở lại, "Chuyện lần này, cậu là ân nhân của tôi và cả đoàn. Sau này có vai diễn phù hợp, tôi sẽ không quên cậu đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play