Trong khi một người vui mừng, một người lại đau khổ. Ôn Minh Dịch sung sướng khi phát hiện mình không cần phải biến thành mèo hay chó nữa, quỹ đạo câu chuyện cũng đã hoàn toàn thay đổi. Cậu phấn khích đến mức muốn mở tiệc ăn mừng.
Nhưng Khương Tử Mặc thì không được vui vẻ như vậy. Anh ta nhìn Văn Bác vẫn đang hôn mê bất tỉnh trước mặt, không biết những ngày tháng như thế này bao giờ mới kết thúc.
Văn Túc sau khi chăm sóc Văn Bác ba ngày liền quay lại làm việc, chỉ để lại một vệ sĩ để giám sát Khương Tử Mặc. Vệ sĩ ăn ở cùng Khương Tử Mặc, ngày nào cũng giám sát anh ta chăm sóc Văn Bác. Hễ phát hiện Khương Tử Mặc lơ là, hắn ta sẽ ra tay dạy dỗ và cấm anh ta ăn cơm.
Khương Tử Mặc không đánh lại đối phương, chỉ có thể ngoan ngoãn chăm sóc Văn Bác.
Không có điện thoại, không có giải trí, không có tự do. Anh ta chỉ có thể không ngừng nói chuyện với Văn Bác, giúp hắn trở mình hoặc lau người.
Anh ta nhìn Văn Bác nằm trên giường bệnh, ngày nào cũng chờ đợi Văn Bác tỉnh lại. Nếu Văn Bác tỉnh lại, anh ta sẽ không phải chịu đựng những chuyện này nữa. Văn Bác sẽ tha thứ cho anh ta, không trách anh ta. Nhưng Văn Bác vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.
Khương Tử Mặc cảm thấy tuyệt vọng. Anh ta thậm chí không biết, sống như vậy còn có ý nghĩa gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play